Gió nhẹ nhàng thổi qua mặt, mang theo chút mát lạnh cùng tia suy nghĩ.Trong thế giới rộng lớn này, tôi dường như nghe thấy tiếng thì thầm của gió. Nó đang nói gì vậy?Đó là sự cô đơn hay tự do?
Tôi đứng trên đỉnh núi, nhìn xuống thế giới bên dưới.Núi xa xa nhô lên và sụp xuống, giống như những đợt sóng trong trái tim tôi.Mỗi đỉnh núi giống như một câu đố chưa có lời giải đang chờ tôi khám phá.Và mỗi đám mây như một câu chuyện còn dang dở, chờ tôi viết tiếp.
Gió tiếp tục thổi, mang tâm tư tôi đi xa.Tôi nghĩ đến những người đã cùng tôi, giờ họ đang ở đâu?Bạn có cảm thấy cùng một cơn gió dưới bầu trời này không?Có lẽ, họ đã đi xa rồi, để lại tôi một mình lang thang trên thế giới này.
Tuy nhiên, tôi không cảm thấy đơn độc.Vì tôi biết gió là bạn của tôi. Nó đồng hành cùng tôi và cùng tôi trải nghiệm sự ấm áp và lạnh lẽo của thế giới này.Mỗi khi tôi bối rối, gió luôn thổi nhẹ nhàng mang đến cho tôi một chút an ủi.Mỗi khi tôi cảm thấy mệt mỏi, gió luôn thổi nhẹ nhàng và mang lại cho tôi chút sức mạnh.
Ở thế giới này, tôi cảm thấy tự do.Không ràng buộc, không xiềng xích, chỉ có tôi, gió và thế giới rộng lớn này.Tôi dường như nghe thấy tiếng gió nói với tôi ý nghĩa thực sự của tự do. Nó nói với tôi rằng tự do không phải là không bị kiềm chế mà là sự tĩnh lặng và bình yên bên trong.
Gió tiếp tục thổi, mang những suy nghĩ của tôi đi xa hơn.Tôi nghĩ về những giấc mơ tôi đã có. Ngày nay họ có còn ở đó không?Có lẽ, chúng đã bị hiện thực xóa nhòa từ lâu, để lại tôi một mình theo đuổi trên thế giới này.
Tuy nhiên, tôi không cảm thấy lạc lõng.Bởi tôi biết gió chính là người dẫn đường, dẫn dắt tôi và cùng tôi theo đuổi những ước mơ còn dang dở.Mỗi khi tôi bối rối, cơn gió luôn thổi nhẹ nhàng mang đến cho tôi một tia hy vọng.Mỗi khi tôi cảm thấy mệt mỏi, gió luôn thổi nhẹ nhàng và mang lại cho tôi chút sức mạnh.
Ở thế giới này, tôi cảm nhận được ý nghĩa của cuộc sống.Vấn đề không phải là bạn có bao nhiêu mà là bạn tiêu nó như thế nào.Mỗi cơn gió là một phép rửa của cuộc sống, và mỗi hơi thở là sự tiếp nối của cuộc sống.
Gió tiếp tục thổi, mang những suy nghĩ của tôi đi xa hơn.Tôi nghĩ về những kỷ niệm ngày xưa. Ngày nay họ có còn ở đó không?Có lẽ, chúng đã bị thời gian làm loãng đi từ lâu, để lại tôi một mình hồi tưởng giữa thế giới này.
Tuy nhiên, tôi không hề hối tiếc.Vì tôi biết gió là nhân chứng của tôi. Nó chứng kiến tôi và cùng tôi trải nghiệm những niềm vui, nỗi buồn và niềm vui của thế giới này.Mỗi khi tôi bối rối, gió luôn thổi nhẹ nhàng mang đến cho tôi một chút an ủi.Mỗi khi tôi cảm thấy mệt mỏi, gió luôn thổi nhẹ nhàng và mang lại cho tôi chút sức mạnh.
Ở thế giới này, tôi cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc sống.Vấn đề không phải là bạn có bao nhiêu, mà là bạn cảm thấy thế nào.Mỗi cơn gió là một món quà của cuộc sống, mỗi hơi thở là một sự tôn vinh của cuộc sống.
Gió tiếp tục thổi, mang những suy nghĩ của tôi đi xa hơn.Tôi nghĩ về những giấc mơ tôi đã có. Ngày nay họ có còn ở đó không?Có lẽ, chúng đã bị hiện thực xóa nhòa từ lâu, để lại tôi một mình theo đuổi trên thế giới này.
Tuy nhiên, tôi không cảm thấy lạc lõng.Bởi tôi biết gió chính là người dẫn đường, dẫn dắt tôi và cùng tôi theo đuổi những ước mơ còn dang dở.Mỗi khi tôi bối rối, cơn gió luôn thổi nhẹ nhàng mang đến cho tôi một tia hy vọng.Mỗi khi tôi cảm thấy mệt mỏi, gió luôn thổi nhẹ nhàng và mang lại cho tôi chút sức mạnh.
Ở thế giới này, tôi cảm nhận được ý nghĩa của cuộc sống.Vấn đề không phải là bạn có bao nhiêu mà là bạn tiêu nó như thế nào.Mỗi cơn gió là một phép rửa của cuộc sống, và mỗi hơi thở là sự tiếp nối của cuộc sống.
Gió tiếp tục thổi, mang những suy nghĩ của tôi đi xa hơn.Tôi nghĩ về những kỷ niệm ngày xưa. Ngày nay họ có còn ở đó không?Có lẽ, chúng đã bị thời gian làm loãng đi từ lâu, để lại tôi một mình hồi tưởng giữa thế giới này.
Tuy nhiên, tôi không hề hối tiếc.Vì tôi biết gió là nhân chứng của tôi. Nó chứng kiến tôi và cùng tôi trải nghiệm những niềm vui, nỗi buồn và niềm vui của thế giới này.Mỗi khi tôi bối rối, gió luôn thổi nhẹ nhàng mang đến cho tôi một chút an ủi.Mỗi khi tôi cảm thấy mệt mỏi, gió luôn thổi nhẹ nhàng và mang lại cho tôi chút sức mạnh.
Ở thế giới này, tôi cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc sống.Vấn đề không phải là bạn có bao nhiêu, mà là bạn cảm thấy thế nào.Mỗi cơn gió là một món quà của cuộc sống, mỗi hơi thở là một sự tôn vinh của cuộc sống.