Ở một ngôi làng miền núi xa xôi, có một chiếc giếng cổ, được cho là đã hàng trăm năm tuổi.Cái giếng này không chỉ là nguồn sống của dân làng mà còn ẩn chứa một bí mật chưa được biết đến.
Truyền thuyết kể rằng mỗi đêm trăng tròn sẽ có tiếng hát hay vang lên từ giếng nước. Âm thanh vừa huyền bí vừa buồn bã, như đang kể một câu chuyện cổ.Người dân trong làng rất ngưỡng mộ và tò mò về cái giếng nhưng ban đêm không ai dám đến gần.
Cho đến một ngày, một chàng trai dũng cảm quyết định khám phá bí ẩn.Anh đợi đến đêm trăng tròn, lặng lẽ đến bên giếng, lặng lẽ chờ đợi.Quả nhiên, vào lúc nửa đêm, từ giếng vang lên tiếng hát quen thuộc.
Chàng trai lấy hết can đảm và nhìn xuống giếng. Anh nhìn thấy những gợn sóng trên mặt nước, như thể có thứ gì đó đang bơi bên dưới.Anh chăm chú lắng nghe và nhận thấy bài hát dường như đang kể một câu chuyện về người sáng lập làng.
Hóa ra cái giếng được người sáng lập làng đào để tưởng nhớ người tình đã mất của mình.Người yêu của anh qua đời trong một vụ tai nạn. Anh quá đau buồn nên quyết định đào một cái giếng ở giữa làng và rải tro cốt của cô xuống giếng với hy vọng linh hồn cô có thể yên nghỉ trong nước.
Từ đó về sau, cứ mỗi đêm trăng tròn, tiếng hát của nàng lại vang lên từ giếng nước, kể cho nàng nỗi nhớ làng và người yêu.Sau khi nghe câu chuyện này, chàng trai trẻ cảm thấy tràn đầy kính trọng và cảm động.Anh quyết định kể bí mật cho dân làng, để mọi người có thể bảo vệ cái giếng và để người yêu của người sáng lập được yên nghỉ mãi mãi.
Từ đó về sau, dân làng càng quý trọng cái giếng hơn. Vào những đêm rằm, mọi người lại tụ tập bên giếng để lắng nghe tiếng hát huyền bí và cảm nhận tình yêu, nỗi nhớ thuở xa xưa.